Chiều không em
mái chùa cong
sông theo chuông trôi chậm
áo người hoa lấm tấm
cơn gió ướt giao mùa
sấm thức dậy
một chùm mưa run rảy
Chiều không em
rộng và buồn biết mấy
nắng ngẩn ngơ nhớ má lúm đồng tiền
bông gạo đỏ rụng lòe vào im lặng
và thế là khi ấy lại bùng lên...
Thứ Hai, 26 tháng 9, 2016
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài thơ rất hay và giàu cảm xúc
Trả lờiXóa