Mười năm rồi, nhớ lắm Trường ơi
Trầm mặc rêu phong phiến đá ong
Thành Cổ
Đậm sâu dấu chân thao trường Chùa
Bổ
Náo nức Thạch Hoà miền đất đỏ
tinh khôi
Bốn mùa thời gian đều đặn đưa
thoi
Hoa luôn tươi trên ban thờ liệt
sĩ
Ngát khói nhang ấm hương hồn đồng
chí
Nét vàng son trang Giáo án để đời
Hào khí cha anh vẫn mãi chói ngời
Hàng quân nghiêm trang đầu tuần,
đầu tháng
Dưới Quốc kỳ, vang lời thề hào
sảng
Khúc Tiến Quân ca rung chạm tim
người
Nghiệp vinh quang nuôi dưỡng bậc
hiền tài
Trang sử đỏ nâng tầm cao ý chí
Làn gió mới ùa sâu từng nếp nghĩ
Khát vọng vươn mình làm chủ tương
lai
Thời gian trôi, màu sương điểm
tóc ai
Trang giáo án những đêm dài thao
thức
Cảm xúc thăng hoa mỗi sớm mai lên
lớp
Hiến dâng đời cả tri thức, tình
thương
Bài học hôm qua viết bởi máu
xương
Bài hôm nay soi thao trường nắng
gió
Chữ kiên trung ươm trồng từ gian
khó
Súng kề hoa bên trang sách cuộc
đời
Tư duy xa chắp cánh những đề tài
Từ cuộc sống muôn màu dày công
chắt lọc
Bao đam mê xây công trình khoa
học
Chất nhân văn giàu trí tuệ đắp
bồi.
*
* *
Buổi bình minh, thương lắm trường
ơi
Cuốn sách chia đôi qua mấy lần
tách, nhập
Vừa an cư, vừa chung tay lập
nghiệp
Để có mùa vàng lấp lánh tuổi bốn
mươi
Mười năm trời, bao chồi lộc sinh
sôi
Tán xà cừ già vươn thêm xanh lá
mới
Bên cổng Thành vẫn âm thầm đón
đợi
Sân S50 điểm hẹn đi về.
Mấy tuổi rồi, những khóm hoa kia
Trên mảnh đất hôm qua là cỏ dại
Làn nước mát từ tay ai chăm tưới
Mang hồn thơ tô hương sắc dâng
đời
Mỗi Xuân về, nhịp sống mới thêm
vui
Náo nức học viên xa nhà trực Tết
Hương vị ba miền chiều tất niên
hòa quyện
Màu quất đào xen lẫn sắc vàng mai
Câu hát "Ba quan" dào
dạt lòng ai
Ngày lễ hội tưng bừng làng quan
họ
Bụi mưa xuân vương má ai hồng đỏ
Nón quai thao e ấp nụ cười.
Mùa Hạ trôi bao cánh phượng rơi
Sau mỗi mùa thi hết mình cháy đỏ
Tan hoà thành niềm tin màu lửa
Tỏa mênh mang soi bốn phương trời
Mười Thu rồi, nhớ lắm trường ơi
Tháng Chín trời xanh nắng vàng
rót mật
Lấp lánh cờ hoa sáng từ đáy mắt
Màn trống khai trường rộn rã ngày
vui
Bao dấu chân in mặt nước gương
soi
Đường ven hồ dưới trời chiều thấp
nắng
Dẻo bước ai tập hành quân mang
nặng
Để ngày mai sung sức vượt dặm dài
Những gam màu lãng mạn tuổi đôi
mươi
Lên khu C giữa hương đồng gió mát
Theo triền đê về Tiên Sơn, Thượng
Lát
Bay bổng vần thơ dưới bát ngát
sao trời
Nhân nghĩa ân tình thấm đậm bao
nơi
Nhờ sông để bơi, mượn đồi để tập
Nắng cháy, mưa dầm sờn vai áo bạc
Đất bụi thao trường quánh đặc mồ
hôi
Nhớ Sông Cầu thơ mộng lững lờ
trôi
Làn khói trắng bến Vân Hà, Quả
Cảm
Gói buộc ba lô, kết liên bè mảng
Trong gió đầu Đông se lạnh chân
đồi
Bài học nào gọi cây trái đâm chồi
Vườn rau ven hồ, giàn bí, bầu
trĩu quả
Mơn mởn xanh nhờ tay ai chăm tỉa
Tấc đất nâu rèn nhân cách con người
In đậm trong ai kỷ niệm một thời
Mùa thi đến gọi tiếng ve ra rả
Đèn "đom đóm" soi màn
đêm oi ả
Mồ hôi rơi nhoè trang vở ôn bài
Giáo trình nào cho chặng mới ngày
mai
Sau bài thi, gác bút nghiên, dã
ngoại
Về với xóm thôn hoà màu cây trái
Cùng tập bài xây thế trận lòng
dân.
Ai mùa tuyển sinh khoé mắt rưng
rưng
Cảm xúc trào dâng, ước mơ đã thỏa
Nuôi khát vọng từ quê xa ấp ủ
Mấy lần thi, nay Thành Cổ đây
rồi.
Mười đêm hội "Mái trường mãi
trong tôi"
Chia tay Thầy Cô, về mọi miền Tổ
Quốc
Biên ải xa xôi, miền Tây sông
nước
Ba lô trên vai, trĩu nặng bùi
ngùi
Nhắn người về đất Chùa Tháp,
Triệu Voi
Lời từ giảng đường niềm tin bè
bạn
Như dòng Mê Công chẳng khi nào
vơi cạn
Dào dạt nghĩa tình trọn vẹn trước
sau.
Những khoảng lặng hè chẳng thể quên
đâu
Thành Cổ trĩu màu vàng nâu mùa
nhãn
Đường phong quang, áng mây trời
lãng đãng
Ríu ran tiếng chim níu chậm bước
chân người.
*
* *
Ơn những bè trầm làm nổi khúc ca
vui
Quân khí, quân nhu, thông tin,
bảo mật
Tài chính, quân y, xăng dầu,
doanh trại...
Như bánh răng quay trong cỗ máy
đồng hồ
Thư viện tràn nguồn tri
thức vô bờ
Những cuốn sách chẳng nằm yên
trên giá
Mép gáy sờn theo vòng quay mượn -
trả
Đằm thắm sắc hoa, sáng tỏa nụ
cười
Dưới lửa mặt trời tháng Sáu nắng
oi
Nhớ từng bữa trưa, thương ai đứng
bếp
Hơi nóng toả trùm che mờ khuôn
mặt
Gửi tình người trong vị ngọt cơm
canh
Nơi những công trình lộng gió mây
xanh
Ai đong được mồ hôi người lính
thợ
Mỗi tầng cao đếm đo bao gian khổ
Khi nắng thiêu, khi mưa đổ trắng
trời
Nhớ bao chuyến xe đều đặn đưa
thoi
Khu A- B- C tháng ngày ròng rã
Chinh phục gió mưa, cung đường
quen, lạ
Trọn niềm tin nhắn nhủ chữ an
lành
Những sớm tinh khôi đón ánh bình
minh
Tiếng chổi tre khua gọi kèn báo
thức
Cần mẫn nắng mưa gom từng mẩu rác
Trân quý tay người tô đẹp mái nhà
chung
Câu hát bên nôi thấm đậm yêu
thương
Ấm tình láng giềng cư dân
"Lò Đúc"
Con trẻ lớn lên trong ngập tràn
hạnh phúc
Dịu ngọt vườn ươm nhân cách đầu
đời
Biết bao lần, quên sao được người
ơi
Những phiên trực trong bình yên
ngày nghỉ
Đồng đội bên nhau lắng nghe, chia
sẻ
Chuyện vui buồn gợi tâm sự đầy
vơi
Có nỗi niềm đâu dễ cất thành lời
Uống nước nơi này bốn mươi năm có
lẻ
Gửi tâm tình từng gốc cây, ngọn
cỏ
Nay chia xa, chan chứa bồi hồi
Chông chênh xưa những tưởng đã
qua rồi
Lại bán, mua nhà - biết giá nào
đắt rẻ
Chuyển trường cho con, lo toan
nơi ở...
Bộn bề này rồi dần sẽ nhẹ vơi.
Giữa Xứ Đoài nhớ câu hát
"Người ơi..."
Yếm thắm, áo xanh giao lưu quan
họ
Màu tháng năm nhuộm đẫm tình xứ
sở
Vương vấn, bâng khuâng bên lở,
bên bồi.
Tấm bản đồ lại ngang dọc núi đồi
Lội suối, băng đèo tìm bài diễn
tập
Những bản, những làng Lương Sơn,
Thạch Thất
In mới dấu chân ghi tình đất,
tình người.
Giảng đường hôm nay diện mạo
tương lai
Chào tín hiệu "bốn chấm
không" đang tới
Chắp cánh tâm hồn cùng tư duy
tươi mới
Đón gió cánh buồm hội nhập vươn
xa.
*
* *
Ký ức mười năm như một bài ca
Nhọc nhằn đường xưa, bốn mùa hoa
đã nở
Bao dấu ấn từ buổi đầu khai mở
Ùa tràn về họp mặt ngày vui
Rộn rã sân trường, thắm sắc hoa
tươi
Vang khúc tri ân người Thầy áo
lính
Lắng sâu đáy lòng lời ca tôn kính
Như ơn phù sa nhuộm đỏ bãi bồi.
Mười năm trời khát vọng cháy khôn
nguôi
Trường mới vươn cao từ cổng vòm
Thành Cổ
Theo tháng năm dệt thêu dày trang
sử
Cho hào quang mãi sáng tỏa chân
trời
Vần thơ này xin nói hộ lòng tôi
Dành tặng nơi từng một thời gắn
bó
Ghi dấu son từ vô vàn gian khó
Để xa rồi vẫn mãi nhớ hôm nay./.
Trung
tướng Phạm Quốc Trung, nguyên Hiệu trưởng Trường Sĩ quan Chính trị
Bài thơ rất hay và rất ý nghĩa
Trả lờiXóaBài thơ này rất ý nghĩa
Trả lờiXóa