Lễ chùa
đầu năm đã trở thành nét đẹp văn hóa trong mọi giai tầng của xã hội. Người Việt
tin rằng, đi lễ chùa đầu năm không đơn giản chỉ để ước nguyện, mà đó còn là
khoảnh khắc để con người hòa mình vào chốn tâm linh, bỏ lại phía sau bao vất vả
trong cuộc mưu sinh thời cuộc. Các “cụ” vẫn hay nói “có thờ có thiêng có kiêng
có lành” nên đầu năm mới người Việt thường đến đền, miếu và nhiều nhất là chùa
để cầu, cúng.
Âu cái
việc cầu, cúng cũng từ nguyện vọng của quần chúng để đáp ứng niềm tin về tinh
thần, làm động lực mà phấn đấu trong làm việc. Tuy nhiên, chùa cũng có lúc bị
lợi dụng, ngoài thì mang danh chùa, thờ các vị chư Phật nhưng trong thì ấp ủ
mưu đồ chống đối nhà nước, khoác áo cà sa nhưng tranh giành, chiếm đoạt đất
đai, mưu đồ chính trị tiêu biểu như Giáo hội Phật giáo Việt Nam thống nhất.
Một số
thành phần cơ hội được dịp nhảy vào vu khống, cho rằng Đảng ta “chi phối về
quản lý, bổ nhiệm chức sắc các tôn giáo, bắt các tôn giáo phải thần phục”. “Gần
40 năm dưới sự quản lý của Đảng, việc thờ cúng trở thành dịch vụ tiền bạc”,
rằng “có một thế lực đang khéo léo kéo người Việt tin theo những điều mê tín,
dị đoan,…”. Thật hàm hồ!
Từ khi
Đảng ta ra đời đã thừa nhận sự tồn tại của các tôn giáo, bảo vệ tự do tín
ngưỡng, tôn giáo, bảo vệ các cơ sở thờ tự. Chính vì vậy mà lễ hội liên quan đến
tôn giáo diễn ra quanh năm. Tuy nhiên, hoạt hoạt động tôn giáo phải tuân thủ
pháp luật Nhà nước là điều hiển nhiên, đây là nhà nước pháp quyền chứ không
phải nhà nước thần quyền.
Nói về
dịch vụ, trước đây người ta đi chùa thường mang thêm thẻ hương, nén vàng và
chút hoa quả, tuy nhiên vì sự tiện lợi, gần chùa người ta đã sắp sẵn mâm cúng,
vừa tiện, vừa đẹp, ai mua thì mua chứ có bắt buộc phải mua đâu. Cũng như việc
cúng sao giải hạn là nguyện vọng của người dân, ai cúng thì cúng chứ có bắt
buộc phải cúng đâu, sao lại phải đôi co về tiền nong làm gì. Tiền nhiều hay ít
chỉ là cái tâm, nhiều nơi
Pháp
luật của Nhà nước cấm các hành vi mê tín dị đoan, có khung xử phạt đoàng hoàng,
ai cũng biết, chỉ có biết rồi mà vẫn cố tình vi phạm thôi. Chuyện giải hạn,
cướp lộc, xin ấn,… chẳng qua chỉ là đáp ứng nhu cầu về tinh thần, là việc làm
tự nguyện của người dân chứ có phải Đảng, Nhà nước khuyến khích, bắt buộc đâu.
Qua đây
cho thấy có một nhóm người vì động cơ không trong sáng, lợi dụng mọi hoạt động
của quần chúng để nói xấu Đảng, Nhà nước ta, thậm chí tìm mọi cách để chia rẽ
dân tộc, tôn giáo, cần hết sức cảnh giác./.
NBT./.
Chúng ta phải hết sức cảnh giác với bọn phản động, chúng thường lợi dụng vấn đề tôn giáo để chống phá đất nước
Trả lờiXóa