Social Icons

Pages

Thứ Ba, 3 tháng 9, 2019

“SỢ GÌ?” VÀ “KHÔNG SỢ GÌ?”


Trên trang mạng Danlambao, bút danh Cánh dù lộng gió vừa có bài viết nhan đề “Hãy làm những gì cộng sản sợ” và nội dung của nó vẫn như thông lệ, sặc mùi phản động với những thông tin bịa đặt, vu khống khoác áo “tự do”, “dân chủ”.
Cánh dù lộng gió, cái tên phản ánh bản chất của kẻ “đón gió” để “trở cờ”, cho rằng: Cộng sản Việt Nam luôn che dấu thông tin, che dấu sự thật. Y tráo trở tuyên bố mục tiêu của Đảng Cộng sản Việt Nam là vì lợi ích của Đảng, không phải vì dân, vì nước. Hàm hồ hơn, Cánh dù lộng gió cho rằng: Đảng Cộng sản Việt Nam chẳng mảy may quan tâm tới “tình hình đất nước đang lâm nguy”, cam tâm “mang biển đảo đất liền cấn nợ cho Tàu Cộng” và Cộng sản Việt Nam “tìm cách bịt miệng những ai dám nói lên sự thật”…
Có lẽ cũng không cần phải nói nhiều để vạch trần sự phản động, dối trá đến trơ trẽn của Cánh dù lộng gió trong bài viết. Bởi vì đơn giản, lịch sử và hiện tại đã khẳng định một chân lý “Không có gì quý hơn độc lập tự do” và chân lý ấy cũng là mục tiêu, lý tưởng của những người cộng sản yêu nước, là khát vọng ngàn đời của nhân dân Việt Nam yêu chuộng hòa bình. Những lúc rơi vào tình thế “ngàn cân treo sợi tóc” trong thời kỳ đấu tranh giải phóng dân tộc, những lúc “lưỡng đầu thọ địch” trong tình cảnh đất nước vừa được thống nhất, những lúc khó khăn trăm bề trong hoàn cảnh bị bao vây, cấm vận những năm 80 của thế kỷ XX… chính trong những thời điểm nguy nan ấy của dân tộc, không ai khác, những người Cộng sản Việt Nam bằng trí tuệ, niềm tin và bằng cả máu xương của mình, cùng với toàn dân đứng lên, chiến thắng mọi khó khăn thử thách.
Xin hỏi, cái chính thể bù nhìn Việt Nam Cộng hòa và những nhà “dân chủ”, “nhân quyền”, những kẻ mà Cánh dù lộng gió và bè lũ của y luôn hết lời ca ngợi, đã ở đâu? làm gì? Phải chăng, trong đấu tranh giải phóng dân tộc, bảo vệ Tổ quốc, chúng chạy về phía đối phương, can tâm làm tay sai cho chúng, giày xéo lên quê hương, đồng bào; khi đất nước hòa bình, thì tìm mọi cách tiếp tay cho bọn phản động, cơ hội, bày trăm phương ngàn kế để chống phá Đảng, chống phá Nhà nước và chế độ xã hội xã hội chủ nghĩa mà nhân dân ta đã dầy công xây dựng…
Xin hỏi, Cánh dù lộng gió và đồng bọn ở đâu, làm gì khi giàn khoan HD-981 vi phạm vào chủ quyền Việt Nam? Phải chăng, khi mà Đảng, Nhà nước sử dụng các biện pháp khéo léo, vừa cương quyết vừa mềm dẻo, để tránh xung đột mà vẫn đảm bảo được lợi ích, chủ quyền quốc gia, thì bọn chúng hô hào, kích động biểu tình, phản đối chủ trương đúng đắn của Đảng và Nhà nước, hòng làm mọi việc rối ren, phức tạp thêm…
Có thể dẫn ra đây rất nhiều câu hỏi tương tự cho Cánh dù lộng gió và bè lũ của y. Rõ ràng, sự thật bao giờ cũng là sự thật, dù cho có cố tình tô vẽ thế nào đi chăng nữa. Lịch sử và văn hóa của dân tộc Việt Nam đã chỉ ra rằng: những người có công với đất nước mãi mãi được nhân dân tôn thờ cùng sự trường tồn của dân tộc; trái lại, những kẻ bán nước, hại dân, dù có khoác lên mình cái áo mỹ miều thế nào, cũng sớm bị lật tẩy và sẽ luôn mang tiếng nhục đến muôn đời. Nếu còn chút nhân cách, thì những kẻ như Cánh dù lộng gió nên biết “sợ” điều đó.
Lại bàn về chữ “sợ”. Tháng 5/1948, trả lời phỏng vấn của báo Frères D’armes về câu hỏi: “sợ gì nhất?”, Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: “Chẳng sợ gì cả. Một người yêu nước không sợ gì hết và nhất thiết không được sợ gì!”. Có thể thấy, câu trả lời của Người rất ngắn gọn nhưng lại khái quát được toàn bộ lý tưởng cao đẹp của những người cộng sản yêu nước, khi mà khát vọng chân chính của họ là “độc lập, tự do”, là xây dựng đất nước Việt Nam “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”, thì họ “chẳng sợ gì cả” và quyết không sợ gì. Đó cũng là bản lĩnh, là khí phách của một dân tộc hiên ngang, bất khuất, anh dũng trong đấu tranh giải phóng dân tộc, anh hùng trong lao động, kiến thiết đất nước. Dân tộc ấy không sợ mọi kẻ thù xâm lược, không sợ mọi khó khăn, gian khổ, họ “chỉ sợ” không vượt qua được bản thân, không dốc hết sức mình để làm nên việc lớn. Đó là đạo đức, là văn hóa của con người Việt Nam! Đúng như bài thơ của Chủ tịch Hồ Chí Minh dành tặng cho thanh niên:
                                      “Không có việc gì khó
                                      Chỉ sợ lòng không bền
                                      Đào núi và lấp biển
                                      Quyết chí ắt làm nên”


1 nhận xét: