Kỷ niệm 130 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2020), cùng với tuyên truyền sâu đậm về thân thế, sự nghiệp, tư tưởng, đạo đức, phong cách và tấm gương sáng ngời của Người, Báo Quân đội nhân dân mở chuyên mục “Đảng cầm quyền theo tư tưởng Hồ Chí Minh”. Chuyên mục đăng những bài viết tập trung khẳng định, nêu bật có tính chất hệ thống những tư tưởng chỉ đạo sâu sắc, toàn diện, có giá trị vượt thời đại của Chủ tịch Hồ Chí Minh về công tác xây dựng Đảng; phản ánh kết quả, kinh nghiệm trong quán triệt, học tập và tổ chức xây dựng Đảng cầm quyền theo tư tưởng của Người qua các thời kỳ cách mạng.
Đảng ta là một đảng cầm quyền!
Trong Di chúc bất hủ, Chủ tịch Hồ Chí Minh-Người khai sinh, lãnh đạo và rèn luyện Đảng ta khẳng định và nhắc nhở: “Đảng ta là một đảng cầm quyền”. Là lời khẳng định vì dựa trên sự thật chân lý Đảng ta lãnh đạo toàn dân làm cuộc cách mạng vĩ đại nhất trong lịch sử, đưa nước ta từ một nước thuộc địa trở thành nước độc lập có chủ quyền, đưa dân ta từ địa vị nô lệ thành người tự do, làm chủ cuộc đời. Là lời nhắc nhở vì đó không chỉ là khẩu hiệu về vai trò, vị trí mà còn là mệnh lệnh của trái tim, mỗi đảng viên phải làm sao để xứng đáng với Đảng, xứng đáng với niềm tin của toàn dân tộc, của nhân dân, của cách mạng, của thời đại.
Cuộc Hội thảo khoa học quốc tế về Hồ Chí Minh gần đây nhất (5-10-2019) có tên là Global Hồ Chí Minh (Hồ Chí Minh toàn cầu) được tổ chức tại thành phố New York (Mỹ) đã khẳng định tầm vóc vĩ đại vượt thời đại của Người. Các chủ đề được học giả Mỹ và Đại học Columbia đề xuất khi cùng đứng ra tổ chức hội thảo đều nhấn mạnh hình ảnh Hồ Chí Minh không chỉ là vị anh hùng giải phóng dân tộc mà còn là cầu nối giữa Việt Nam với thế giới và nhân cách của Người sẽ mãi tỏa sáng cả văn hóa nhân loại. Nhiều đại biểu khẳng định: Hồ Chí Minh là hình mẫu cho bất cứ một cuộc cách mạng nào với công việc đầu tiên là tạo ra một tổ chức. Chính Người đã hiện thực hóa rất đẹp tư tưởng của V.I. Lênin: Hãy cho chúng tôi một tổ chức, chúng tôi sẽ thay đổi cả nước Nga!
Đúng vậy, để có một Đảng Cộng sản Đông Dương, Nguyễn Ái Quốc thực sự có một tầm nhìn vượt thời gian. Ngay từ năm 1925 Người đã tổ chức một An Nam thanh niên cách mạng hội, tuy “nó là quả trứng” nhưng từ đó “nở ra con chim non cộng sản” để rồi “sẽ là cơ sở cho một đảng lớn hơn” như trong báo cáo gửi Quốc tế Cộng sản tháng 2 và tháng 3-1930. Như vậy, Nguyễn Ái Quốc là người đầu tiên sớm ý thức và hiện thực hóa ý thức đó về một tổ chức Đảng lãnh đạo-nhân tố then chốt quyết định sự thắng lợi của cách mạng. Một nhà bác học vĩ đại từng nói, nếu có một điểm tựa ông sẽ bẩy được cả trái đất. Tổ chức Đảng như cái điểm tựa ấy để Nguyễn Ái Quốc "bẩy" cách mạng Việt Nam đi vào quỹ đạo của chủ nghĩa cộng sản. Chỉ nhờ thế mà nước Việt Nam mới có thể giành được độc lập, tự do mưu cầu hạnh phúc.
Hiện nay, có người đề cao Phan Chu Trinh và “khẳng định” nhà cách mạng này mới làm “cách mạng” thực sự, qua đó có ý phủ nhận hoặc coi nhẹ sứ mệnh lịch sử của Nguyễn Ái Quốc. Nhưng thực tế ai cũng thấy, Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh là những nhà yêu nước lớn nhưng thiếu một đường lối chính trị đúng nên không thể có một tổ chức cách mạng chặt chẽ, khoa học, tất nhiên không thể có sức sống trong quảng đại quần chúng. Các tổ chức của hai ông lập ra, như chính Phan Bội Châu từng cảm thán chua chát: “Mới lọt lòng mẹ ra, mới thử một tiếng khóc thì đã biết triệu chứng là khó sống...”. Chỉ có tài năng sáng tạo vĩ đại của Nguyễn Ái Quốc mới tạo ra sự hợp lưu tuyệt vời ba dòng chảy của thời đại là Chủ nghĩa Mác-Lênin, phong trào công nhân và phong trào yêu nước để cho ra đời Đảng Cộng sản Đông Dương-“Đảng của giai cấp công nhân, đồng thời là Đảng của dân tộc Việt Nam”. Vì mục tiêu của Đảng thống nhất với mục tiêu của toàn dân Việt Nam là độc lập dân tộc, dân chủ cho nhân dân và tiến lên chủ nghĩa xã hội (CNXH). Sự thống nhất này có ngay từ khi Đảng mới ra đời và được Hồ Chí Minh khẳng định, nhấn mạnh trong Báo cáo Chính trị tại Đại hội II của Đảng (2-1951), “là Đảng của giai cấp công nhân và nhân dân lao động, cho nên nó phải là Đảng của dân tộc Việt Nam”. Bằng lý thuyết và thực tế, Chủ tịch Hồ Chí Minh suốt đời giáo dục, rèn luyện, lãnh đạo Đảng ta hoạt động theo tôn chỉ: Lấy nhân dân làm gốc và vũ trang bằng Chủ nghĩa Mác-Lênin; phải được tổ chức chặt chẽ, thống nhất; vận động, lãnh đạo quần chúng làm cách mạng kết hợp đoàn kết với giai cấp vô sản và các dân tộc bị áp bức trên thế giới.
Từ khi ra đời cho đến nay và mãi mãi Đảng ta tự hào làm đúng với những lời căn dặn, dạy dỗ của Bác Hồ kính yêu. Đảng ta thực sự gắn bó máu thịt với giai cấp, với nhân dân, với dân tộc. Đảng vừa là người cầm quyền vừa là “người đầy tớ thật trung thành” của nhân dân.
Sứ mệnh cầm quyền của Đảng thể hiện rất rõ ở việc lãnh đạo sự nghiệp cách mạng, vừa lãnh đạo quần chúng và lãnh đạo bộ máy nhà nước để hoàn thành nhiệm vụ độc lập dân tộc, dân chủ và CNXH. Hiện nay, nhiều nhà nghiên cứu phương Tây đang tập trung nghiên cứu lý giải về khả năng tập hợp và phát huy một cách cao nhất sức mạnh quần chúng của Đảng Cộng sản Việt Nam để tiến hành cuộc Cách mạng Tháng Tám vĩ đại và triệt để chưa từng có, diễn ra trong khoảng thời gian nhanh nhất (hơn một tuần lễ), trong khoảng không gian dài rộng nhất (từ Bắc chí Nam). Đây là cuộc cách mạng thành công nhất trong lịch sử các cuộc cách mạng.
Trong những ngày đại dịch Covid-19 hoành hành khắp thế giới, cả châu Âu ngước nhìn Việt Nam với thái độ khâm phục, kính nể và không kém phần ngạc nhiên khi Việt Nam sát ngay nơi khởi phát, cũng là “tâm dịch” trong giai đoạn đầu, là nước chưa giàu, còn nhiều thiếu thốn về trang thiết bị y tế nhưng lại chiến thắng “giặc Covid-19”. Phương Tây đã phần nào hiểu nhờ Việt Nam có đảng cầm quyền lãnh đạo thực sự vì dân, trực tiếp, sâu sát, kịp thời huy động cả hệ thống chính trị vào cuộc với tinh thần “chống dịch như chống giặc”. Mọi người dân Việt Nam đồng lòng theo Đảng, ủng hộ quyết tâm của Chính phủ. Đảng biết phát huy sức mạnh toàn dân, biết kế thừa truyền thống nhân văn nhân ái của người Việt nên luôn chủ động, chiến thắng lớn nhất trong sự trả giá ít nhất về vật chất và không chịu tổn thất về người. Cả thế giới kính trọng Việt Nam khi trong hoạn nạn người Việt càng đùm bọc nhau hơn, chia sẻ, giúp đỡ nhau chí tình...
Sức mạnh Việt Nam nằm ở sức mạnh của Đảng Cộng sản cầm quyền với cái lõi của cơ chế lãnh đạo là quan hệ máu thịt Đảng với nhân dân, với Nhà nước.
Đảng ta đã xứng đáng với lời dạy của Bác Hồ: Vừa là người lãnh đạo vừa là người đày tớ của nhân dân. Nhà nước ta do Đảng lãnh đạo là Nhà nước của dân, do dân, vì dân nên các cán bộ nhà nước cũng là công bộc của dân, phục vụ dân vô điều kiện. Một sự chứng minh ư? Trong dịch Covid-19 này, người dân yên ổn ở trong nhà thì những cán bộ lãnh đạo, chỉ đạo, những cán bộ y tế, cán bộ, chiến sĩ quân đội và công an... ngày đêm thao thức, lo âu và hành động quyết liệt, kịp thời để ngăn “giặc virus”. Họ là những người dễ bị tổn thương nhất nhưng không một ai than vãn hay nản chí... Nhìn ra thế giới, chúng ta càng tự hào về Việt Nam, về những “công bộc” thật sự vì dân!
Với vai trò Đảng cầm quyền, Đảng ta đã triệt để tuân theo nguyên tắc “Dân là chủ” và “Dân làm chủ”. Bác Hồ nhắc nhở cán bộ: “Dân chủ là thế nào? Là dân làm chủ. Dân làm chủ thì chủ tịch, bộ trưởng, thứ trưởng, ủy viên này khác làm gì? Làm đày tớ. Làm đày tớ cho nhân dân, chứ không phải là làm quan cách mạng”. Tư tưởng Hồ Chí Minh là tư tưởng biện chứng đầy ắp chất sống thực của cuộc đời: Nhân dân muốn bảo đảm được quyền làm chủ thì cần có Đảng lãnh đạo. Đảng muốn giữ vai trò cầm quyền thì phải “lấy dân làm gốc”. Phải nắm chắc nguyên lý: “Gốc có vững cây mới bền/ Xây lầu thắng lợi trên nền nhân dân”. Thế nên, với dân, Bác Hồ mong muốn mỗi người dân học tập nâng cao tri thức để làm chủ được tốt hơn, hiểu biết quyền lợi và nghĩa vụ, trách nhiệm và bổn phận trong công cuộc kiến thiết nước nhà. Bác dạy “quan tham vì dân dại”, dân hiểu biết thì quan tự phải “liêm”. Với cán bộ, đảng viên thì phải “thường xuyên nâng cao đạo đức cách mạng, quét sạch chủ nghĩa cá nhân”.
Bác Hồ mong muốn Đảng ta vì dân một cách thiết thực, cụ thể: “Dân không đủ muối, Đảng phải lo. Dân không có gạo ăn đủ no, dân không có vải mặc đủ ấm, Đảng phải lo”. Đảng phải lo việc lớn: “Việc xây dựng chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản... Đảng phải lo”. Đảng phải quán xuyến những việc nhỏ: “Ngay đến cả tương, cà, mắm, muối của dân, Đảng đều phải lo”. Đảng ta phải làm gì để xứng đáng với trách nhiệm vẻ vang nhưng cũng hết sức nặng nề ấy? Đây là vấn đề lớn lao nhưng cũng thường xuyên của Đảng: Đó là xây dựng, chỉnh đốn, đổi mới Đảng.
Bác Hồ từng chỉ ra các nguy cơ dẫn đến sự thoái hóa, biến chất của đảng cầm quyền: Sai lầm về đường lối; chủ nghĩa cá nhân; quan liêu, xa rời quần chúng. Soi vào ngày hôm nay khi cả nhân loại bước vào ngưỡng cửa cuộc Cách mạng công nghiệp 4.0, có thể rút ra những bài học sau:
Một là, xây dựng Đảng ta vững vàng hơn nữa về Chủ nghĩa Mác-Lênin. Hiện nay, ở phương Tây đang có trào lưu nghiên cứu về Mác. Bộ Tư bản của Mác là một trong những cuốn sách bán chạy nhất, được đọc nhiều nhất vì độc giả tìm thấy ở đó những ánh sáng mới mẻ giúp cho hôm nay về chiến lược, sách lược một cách thực tế, hiệu quả. Càng ngày thực tế càng chứng minh sức sống của Chủ nghĩa Mác, vấn đề ở chỗ người ta vận dụng có sáng tạo hay không trong các điều kiện và hoàn cảnh cụ thể. Do vậy, phải quán triệt một cách sâu sắc hơn nữa việc cán bộ, đảng viên lấy Chủ nghĩa Mác-Lênin làm nền tảng tư tưởng, làm kim chỉ nam cho mọi hành động.
Hai là, xây dựng Đảng thực lớn mạnh về trí tuệ để ngang tầm với nhiệm vụ lịch sử mới, thời đại mới. Nhân loại sắp sửa bước vào ngôi nhà Cách mạng công nghiệp 4.0 với những điều kiện hết sức mới mẻ, thậm chí lạ lẫm. Chưa bao giờ sự hiểu biết đòi hỏi cao như bây giờ. Trong các cơ sở của đối thoại toàn cầu hóa thì yếu tố đầu tiên được đặt ra là tri thức hiểu biết vì đơn giản theo lẽ thông thường có thấu hiểu về nhau mới thấu cảm được nhau, từ đó mới có thể đối thoại, mới có thể chia sẻ, hợp tác... Không đủ ngoại ngữ, không chắc chuyên môn, không hiểu về công nghệ mới... sao có thể giao tiếp thông thường được. Là người cầm quyền thì tất nhiên phải có hiểu biết để lãnh đạo. Hơn những ai khác, là cán bộ, đảng viên càng phải trau dồi học vấn, nâng cao trình độ mới có thể đáp ứng được với tầm nhiệm vụ của mình.
Ba là, đúng với sự lo lắng của V.I Lênin là sau khi có chính quyền thì cái còn thiếu của người cộng sản là “trình độ văn hóa của người cộng sản cầm quyền”. Sự lo lắng này mang tính phổ quát cho muôn thời, mọi nơi, mọi lúc vì “trình độ văn hóa” thể hiện “chất người” rõ nhất. Ngoài việc nâng cao trình độ (tài năng), cán bộ, đảng viên phải luôn tự giáo dục, tự bồi dưỡng về đạo đức cách mạng. Phải kiên quyết chống lại chủ nghĩa cá nhân, thứ chủ nghĩa rất xấu, ích kỷ, vơ vét, thu vén cho riêng mình. Trong khi cả nước căng mình chống dịch thì một ít cán bộ lại nâng khống giá cả thiết bị y tế để “bòn rút”. “Con sâu làm rầu nồi canh”. Họ không chỉ phản bội lại lý tưởng hy sinh vì nước vì dân mà còn đi ngược lại với đạo lý truyền thống. Không xứng với danh hiệu đảng viên đã đành, còn không xứng với lẽ sống người Việt!
Tại sao lại có những cá nhân đáng xấu hổ như vậy? Có một nguyên nhân là tổ chức đảng ở đó còn yếu. Thế nên càng phải ra sức nâng cao tinh thần tự phê bình và phê bình. Theo tư tưởng Hồ Chí Minh thì ai cũng có sai lầm nên phải có dũng cảm nhận sai lầm và quyết tâm sửa chữa. Đảng cũng có sai lầm, “một đảng mà giấu giếm khuyết điểm của mình là một đảng hỏng” nên phải “có gan thừa nhận khuyết điểm... rồi tìm mọi cách để sửa chữa...”. Đảng là tấm gương cho mọi tầng lớp noi theo. Mỗi cán bộ, đảng viên là một tấm gương để người dân noi theo. “Một tấm gương sống còn có giá trị hơn cả trăm bài diễn văn tuyên truyền”. Có vậy mới xứng danh lãnh đạo, mới xứng đáng “đày tớ” của dân, “công bộc” cho dân!
Bốn là, sức mạnh nội sinh của một tổ chức quyết định sự tồn vong và phát triển của tổ chức ấy. Một đảng mạnh là một đảng thống nhất cao về mục đích tôn chỉ, về nguyên tắc tổ chức. Cần quán triệt sâu sắc và triệt để hơn nữa nguyên tắc tập trung dân chủ. Lịch sử cách mạng nước ta chứng minh chân lý sinh động lời Bác Hồ: “Đảng ta tuy nhiều người nhưng khi tiến đánh thì chỉ như một người”. Nhờ nguyên tắc tập trung dân chủ, Đảng ta đã thống nhất thành một khối, đoàn kết chặt chẽ, muôn người như một để lãnh đạo cách mạng thắng lợi. Trong tình hình thế giới diễn biến mong manh và khó lường hôm nay, Đảng càng phải phát huy cao nhất nguyên tắc này để tổng hợp sức mạnh.
Năm là, dưới sự lãnh đạo của Đảng, phát huy sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân để vượt qua mọi khó khăn, thách thức. Thực tế chiến thắng trong cuộc chiến phòng, chống dịch Covid-19 vừa qua đã chứng minh, chỉ khi Đảng ta phát huy một cách cao nhất sức mạnh tổng hợp này mới có thể đi đến mọi thắng lợi. Cũng là lẽ tự nhiên, Đảng cầm quyền đúng đắn, trong sáng, vì dân thì dân ủng hộ, dân nghe theo, làm theo! Như biển cả mênh mông, vĩ đại là nhờ bao sông suối đổ về. Lại là nơi hợp nguồn nên biển càng mạnh mẽ, bao dung, phóng khoáng hơn!
Nếu không có Đảng CSVN lãnh đạo thì Việt Nam không thể đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác
Trả lờiXóa