Trong những năm gần đây, cái được gọi là “cách mạng màu” liên tiếp được phương Tây triển khai thực hiện và để lại hậu quả vô cùng nặng nề về chính trị, kinh tế, xã hội cho các nước (hoặc vùng, lãnh thổ) bị cuốn vào kịch bản do họ giăng ra, điển hình như Libya, Ucraina, Hồng Kông… “Cách mạng màu” được hiểu như thế nào? Đây được xem là một biện pháp chiến lược thù địch, phản động nhằm áp đặt quan niệm, giá trị “dân chủ” kiểu phương Tây thông qua các thủ đoạn can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia. Đây là việc làm phản dân chủ, đi ngược lại xu hướng tiến bộ của thời đại, xét trên mọi khía cạnh, nó chính là một bộ phận hợp thành của chiến lược “diễn biến hòa bình” của thời kỳ hậu “Chiến tranh lạnh”. “Cách mạng màu” là phương thức tiến hành các hoạt động, chủ yếu là phi vũ trang, phi quân sự, nhằm xóa bỏ chế độ XHCN trên phạm vi toàn thế giới, đưa các nước XHCN đi theo quỹ đạo tư bản chủ nghĩa; chống phá nền độc lập của các quốc gia, dân tộc, thiết lập một trật tự thế giới dưới sự chi phối của Mỹ và phương Tây. Để có thể triển khai một cuộc cách mạng màu thì phương Tây thường tổ chức theo các bước sau:
Một là: Sử dụng tiền thông qua các quỹ để hình thành và phát triển phe phái đối lập ngay trong nước sở tại. Những nhà dân chủ đấu tranh ở trong nước nhận được nguồn tiền rất lớn từ nước ngoài gửi về để hoạt động, thông qua các quỹ trá hình để đầu tư cho các “dự án nhân quyền” mà những nhà dân chủ đang triển khai. Những nguồn tiền hỗ trợ thường được gán ghép với những cái tên rất đẹp: “giải thưởng tự do ngôn luận”, “giải thưởng nhân quyền”… Những người chống đối thường được gán ghép cho những cái tên rất mỹ miều như: “nhà bất đồng chính kiến”, “nhà dân chủ”, “nhà đấu tranh vì tự do”, “tù nhân lương tâm”… đa phần những người này đều được các tổ chức phản động ở nước ngoài đào tạo cách thức hoạt động bất bạo động một cách bài bản, họ được trang bị những phương tiện riêng biệt để tuyên truyền.
Hai là: Tạo ra chấn động xã hội, tác động đến nhận thức tâm trí của mọi người. Theo đó, chúng tạo ra những sự kiện chấn động để hạ uy tín của chính quyền như: vu cho chính quyền đàn áp, xâm phạm quyền lợi của nhân dân, hoặc tạo ra các kịch bản người dân bị chính quyền đánh, giết hại. Để từ đó chúng tạo ra được dư luận của xã hội, làn sóng phản đối lên án chính quyền. Họ liên kết với các đài truyền thông quốc tế để lên án chính quyền. Chúng triệt để lợi dụng những vấn đề như tham nhũng, yếu kém trong bộ máy quản lý để lý luận cho hành vi chống đối của mình…
Ba là: Cử đặc phái viên tới nước sở tại để tổ chức, hỗ trợ hoạt động chống đối. Kêu gọi phương Tây can thiệp, thông qua các đại sứ quán, những nhà “dân chủ cuội” được hỗ trợ tiền của vật chất cho hoạt động chống đối. Chẳng hạn ở Việt Nam, mọi người sẽ nhìn thấy những nhà “dân chủ” thường xuyên lượn lờ bên mấy đại sứ quán của các nước phương Tây. Hễ có nhà “dân chủ cuội” nào đó vi phạm pháp luật bị chính quyền “sờ gáy” thì nhất định hôm sau sẽ thấy mặt họ ở đại sứ quán một nước nào đó, có thể là Đức, có thể là Mỹ…. Và những “nhà dân chủ cuội” này sẽ đưa ra các “bằng chứng” (được ngụy tạo) như mình bị đánh, bị hành hung, bị cấm xuất cảnh… từ đó kêu gọi quốc tế ủng hộ, kêu gọi giới cầm quyền phương Tây trừng phạt Việt Nam, hoặc là ngăn chặn kinh doanh buôn bán của Việt Nam.
Bốn là: Tổ chức biểu tình, chuyển từ bất bạo động, ôn hòa thành bạo động, lật đổ: Khi đã làm nóng dư luận rồi thì điều cần thiết sẽ là tổ chức những buổi tuần hành quy mô, nhằm mục đích trá hình đòi dân chủ, những đoàn người này tiến đến trụ sở của chính quyền nhân dân tấn công, cướp bóc, đập phá tài sản của Nhà nước. Thế là một chế độ có thể rơi vào khủng hoảng chính trị, thậm chí bị sụp đổ chỉ trong một thời ngắn ngủi. Thế là âm mưu của phương Tây và bọn bất mãn, cơ hội, tay sai đã đạt được và người dân chân chính sẽ phải gánh chịu những hậu quả bi thảm nhất do các thế lực này đem tới.
Vì vậy, chúng ta hãy đề cao tinh thần cảnh giác, nói không với những âm mưu, thủ đoạn mua chuộc, xúi dục, kích động biểu tình chống đối chính quyền của bọn bất mãn, cơ hội chính trị và các các thể lực thù địch, phản động ở trong nước và hải ngoại.
Chúng ta phải nhận diện được âm mưu thủ đoạn của các thế lực thù địch, chỉ rõ những phương thức chống phá của chúng; đồng thời nâng cao sức đề kháng cho cán bộ đảng viên và người dân để chống lại luận điệu xuyên tạc của chúng.
Trả lờiXóa