Chủ tịch Hồ Chí Minh là lãnh tụ vĩ đại của dân
tộc Việt Nam, người chiến sĩ cộng sản đấu tranh không mệt mỏi vì sự nghiệp giải
phóng con người khỏi áp bức, bất công. Trước lúc đi xa, Người đã để lại cho dân
tộc ta, nhân dân ta một di sản vô cùng quý giá – Bản Di chúc thiêng liêng.
Trong Di chúc, điều làm nên giá trị tinh thần
lớn lao và mang ý nghĩa thực tiễn sâu sắc là tư tưởng vì con người và giải
phóng con người của Hồ Chí Minh. Mỗi lời căn dặn của Người trong Di chúc đều
hàm chứa những tư tưởng nhân văn cao đẹp, tất cả vì cuộc sống ấm no, hạnh phúc
của nhân dân.
Trong tư tưởng Hồ Chí Minh, quyền con người luôn
gắn liền với độc lập dân tộc và chủ quyền quốc gia: “Nếu nước độc lập mà dân
không được hưởng tự do, hạnh phúc thì độc lập cũng không có nghĩa lý gì”(Hồ Chí
Minh toàn tập, Nxb.CTQG, Hà Nội, tập 4, tr.64).
Lúc sinh thời, Người luôn tâm niệm một ham muốn,
là: “làm sao cho nước ta được hoàn toàn độc lập, dân ta được hoàn toàn tự do,
đồng bào ta ai cũng có cơm ăn áo mặc, ai cũng được học hành”(Hồ Chí Minh toàn
tập, Nxb.CTQG, Hà Nội, tập 4, tr.64).
Trong Di chúc, Người dành cho mọi tầng lớp nhân
dân trong xã hội tình yêu thương bao la, sự quan tâm lớn lao cả về vật chất và
tinh thần. Đối với thương binh “những người đã dũng cảm hy sinh một phần xương
máu của mình”, Người căn dặn: “Đảng, Chính phủ và đồng bào phải tìm mọi cách
làm cho họ có nơi ăn chốn ở yên ổn, đồng thời phải mở những lớp dạy nghề thích
hợp với mỗi người để họ có thể dần dần “tự lực cánh sinh”.
“Đối với cha mẹ, vợ con của thương binh và liệt
sĩ mà thiếu sức lao động và túng thiếu, thì chính quyền địa phương (nếu ở nông
thôn thì chính quyền xã cùng hợp tác xã nông nghiệp) phải giúp đỡ họ có công
việc làm ăn thích hợp, quyết không để họ đói rét”. Với những người nông dân
Việt Nam, Người dành sự cảm thông về những hy sinh, chịu đựng gian khổ của đồng
bào qua hàng trăm năm bị phong kiến, thực dân đàn áp, bóc lột.
Người đề nghị miễn thuế nông nghiệp một năm cho
nông dân “để cho đồng bào hỉ hả, mát dạ, thêm niềm phấn khởi, đẩy mạnh sản
xuất”.
Đối với phụ nữ, Người yêu cầu: “Đảng và Chính
phủ cần phải có kế hoạch thiết thực để bồi dưỡng, cất nhắc và giúp đỡ để ngày
thêm nhiều phụ nữ phụ trách mọi công việc kể cả công việc lãnh đạo”. Với đoàn
viên và thanh niên: “Đảng cần phải chăm lo giáo dục đạo đức cách mạng cho họ,
đào tạo họ thành những người thừa kế xây dựng xã hội chủ nghĩa vừa “hồng” vừa
“chuyên””. Theo Người: “Bồi dưỡng thế hệ cách mạng cho đời sau là một việc rất
quan trọng và rất cần thiết”.
“Đối với những nạn nhân của chế độ xã hội cũ,
như trộm cắp, gái điếm, cờ bạc, buôn lậu.., thì Nhà nước phải vừa giáo dục, vừa
phải dùng pháp luật để cải tạo họ, giúp họ trở nên những người lao động lương
thiện”.
Ngay cả khi nói về việc riêng, trong Di chúc
cũng toát lên tư tưởng “vì mọi người” của Hồ Chí Minh. Trước lúc ra đi “gặp cụ
Các Mác, cụ Lênin”, Người vẫn chỉ nghĩ đến cuộc sống của nhân dân: “Sau khi tôi
qua đời, chớ nên tổ chức điếu phúng linh đình, để khỏi lãng phí thì giờ và tiền
bạc của nhân dân”.
Những lời căn dặn của Người đối với các tầng lớp
nhân dân, đó là sự thấu hiểu, quan tâm sâu sắc, chăm lo chu đáo, bù đắp bằng
những việc làm thiết thực đối với những con người phải gánh chịu mất mát, hy
sinh trong chiến tranh.
Sự quan tâm của Người không chỉ về vật chất mà
còn phải chăm lo bồi dưỡng và phát triển con người; không chỉ dừng lại ở sự
giúp đỡ, cải thiện đời sống mà điều quan trọng là Đảng và Nhà nước phải tổ
chức, tạo điều kiện cho nhân dân vươn lên làm chủ cuộc sống của mỗi người.
Theo Người, con người chỉ thực sự hạnh phúc khi
được sống trong một xã hội dân chủ, công bằng và văn minh, khi mỗi người dân
tìm thấy niềm vui trong công việc và được sống bằng chính sức lao động của
mình. Mong muốn của Người là mọi thành viên trong xã hội ai cũng được góp công
sức vào sự nghiệp cách mạng của dân tộc và ai cũng được hưởng thành quả của
cách mạng đem lại.
Để những mong ước trên trở thành hiện thực,
Người căn dặn Đảng và Nhà nước phải quan tâm “xây dựng lại thành phố và làng
mạc đẹp đẽ, đàng hoàng hơn trước chiến tranh”. Người chỉ ra những việc cần làm
ngay sau khi chiến tranh kết thúc, như: “Khôi phục và mở rộng các ngành kinh
tế. Phát triển công tác vệ sinh, y tế. Sửa đổi chế độ giáo dục cho hợp với hoàn
cảnh mới của nhân dân, như phát triển các trường nửa ngày học tập nửa ngày lao
động”.
Đồng thời: “Đảng cần phải có kế hoạch thật tốt
để phát triển kinh tế và văn hóa, nhằm không ngừng nâng cao đời sống của nhân
dân”. Có thể nói, bản Di chúc của Người là một chương trình toàn diện về chủ
trương, chính sách phát triển kinh tế - xã hội để xây dựng đất nước, nâng cao
đời sống vật chất và tinh thần cho các tầng lớp nhân dân.
Người cho rằng, đó “là một công việc cực kỳ to
lớn, phức tạp và khó khăn”, là nhiệm vụ mà Đảng và Nhà nước phải thực hiện sau
chiến tranh. Vì vậy, Người căn dặn: “Chúng ta phải có kế hoạch sẵn sàng, rõ
ràng, chu đáo để tránh bị động, thiếu sót và sai lầm” và “cần phải động viên
toàn dân, tổ chức và giáo dục toàn dân, dựa vào lực lượng vĩ đại của toàn dân”.
Theo Người, yếu tố quyết định để Đảng ta hoàn
thành tốt nhiệm vụ to lớn đó: “Việc cần phải làm trước tiên là chỉnh đốn lại
Đảng”; “Phải giữ gìn sự đoàn kết nhất trí của Đảng như giữ gìn con ngươi của
mắt mình. Trong Đảng thực hành dân chủ rộng rãi, thường xuyên và nghiêm chỉnh
tự phê bình và phê bình là cách tốt nhất để củng cố và phát triển sự đoàn kết
và thống nhất của Đảng”.
Đặc biệt, Người dành sự quan tâm lớn đến việc
giáo dục, rèn luyện đạo đức cách mạng: “Mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự
thấm nhuần đạo đức cách mạng, thật sự cần kiệm liêm chính, chí công vô tư. Phải
giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy
tớ thật trung thành của nhân dân”. Người luôn trăn trở, lo lắng về những nguy
cơ của chủ nghĩa cá nhân, tệ quan liêu, tham ô, tham nhũng, lãng phí... của một
bộ phận cán bộ, đảng viên. Người cho rằng, phòng chống những căn bệnh đó là
điều kiện tiên quyết, cơ bản nhất để bảo đảm sự vững mạnh của Đảng và chế độ.
Thực hiện Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, 50 năm
qua, Đảng và Nhà nước đã lãnh đạo nhân dân ta làm tốt những điều căn dặn của
Người. Đảng ta đã lãnh đạo toàn dân tiến hành công cuộc đổi mới, công nghiệp
hóa, hiện đại hóa đất nước và đã đạt được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa
lịch sử.
Từ một nước nghèo, chậm phát triển, Việt Nam đã
vươn lên nhóm nước đang phát triển, là một trong những nền kinh tế có tốc độ
tăng trưởng nhanh trong khu vực và thế giới. Các lĩnh văn hóa, xã hội được quan
tâm đầu tư phát triển và đạt được nhiều kết quả tích cực, đời sống nhân dân
được nâng cao, tuổi thọ trung bình tăng, công tác xoá đói giảm nghèo đạt những
thành tựu to lớn được thế giới đánh giá cao. An ninh quốc gia, trật tự, an toàn
xã hội được bảo đảm.
Vị thế và uy tín của Việt Nam ngày càng nâng cao
trên trường quốc tế. Công tác xây dựng, chỉnh đốn Đảng và phòng, chống tham
nhũng đã tạo được nhiều dấu ấn, có sức lan tỏa mạnh mẽ, góp phần củng cố niềm
tin của nhân dân đối với Đảng; không khí dân chủ trong Đảng và trong xã hội
ngày càng được phát huy; sức mạnh tổng hợp của quốc gia đã tăng lên nhiều, tạo
thế và lực mới cho đất nước tiếp tục trên đà phát triển, từng bước xây dựng đất
nước ta “đoàng hoàng hơn, to đẹp hơn”, như ước nguyện của Người.
Với những thành quả to lớn đạt được trong 50 năm
thực hiện Di chúc của Chủ tịch Hồ Chí Minh, chúng ta tin tưởng rằng, giá trị
thời đại và tư tưởng nhân văn của bản Di chúc sẽ tiếp tục soi sáng các mục
tiêu, những bước đường của dân tộc ta trong sự nghiệp xây dựng nước Việt Nam
dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
Công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc dẫu vẫn còn
rất nhiều khó khăn và thử thách, nhưng với khối đại đoàn kết toàn dân, ý chí tự
cường và khát vọng phát triển của nhân dân Việt Nam, phát huy sức mạnh toàn dân
tộc và sức mạnh thời đại, kiên định trên con đường mà Đảng và Chủ tịch Hồ Chí
Minh đã lựa chọn, nhất định sự nghiệp cách mạng vĩ đại của Đảng và nhân dân ta
sẽ đi đến thành công.