Đoàn kết và đại đoàn kết dân tộc là một nội dung xuyên suốt trong tư tưởng cũng như trong hoạt động thực tiễn của Chủ tịch Hồ Chí Minh, là một cống hiến đặc sắc, có giá trị lý luận và giá trị thực tiễn hết sức quan trọng. Tư tưởng “Đoàn kết” và “Đoàn kết dân tộc” là vấn đề được Chủ tịch Hồ Chí Minh ngay từ thời kỳ đầu lãnh đạo cách mạng cho đến lúc Người sắp ra đi đặc biệt quan tâm và coi trọng. Có thể nói, sự nghiệp cách mạng của dân tộc ta chỉ có thể được thực hiện và thành công bằng sức mạnh của cả dân tộc, bằng đại đoàn kết dân tộc.
Theo thống kê, phân tích những bài viết, bài nói của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã được công bố trong Hồ Chí Minh Toàn tập (12 tập), kết quả cho thấy các bài viết đề cập đến vấn đề “Đoàn kết” và “Đại đoàn kết dân tộc” chiếm tỷ lệ trên 40%. Trong một số bài, Người đã nhiều lần nói đến đoàn kết, đại đoàn kết dân tộc: 16 lần trong bài Sửa đổi lối làm việc (tập 5), 17 lần trong Bài nói tại buổi khai mạc Đại hội thống nhất Việt Minh – Liên Việt (tập 6), 19 lần trong Diễn văn kỷ niệm Quốc khánh năm 1957(tập 8)…Và trong bản Di chúc đầu tiên, được Người viết vào ngày 15-5-1965, chỉ với hơn 1000 từ nhưng có tới 8 lần Người nói về vấn đề đoàn kết.