Ngay sau khi nước nhà
giành được độc lập không lâu, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã
chỉ ra những biểu hiện tiêu cực của đội ngũ cán bộ, đảng viên tại các cơ quan
công quyền, như: “Óc bè phái. Ai hẩu với mình thì dù nói không đúng cũng nghe,
tài không có cũng dùng. Ai không hẩu với mình thì dù có tài cũng dìm họ xuống,
họ phải mấy cũng không nghe. Đó là một khuyết điểm rất có hại. Nó làm cho đoàn
thể mất cán bộ, kém nhất trí, thường hỏng việc. Đó là một chứng bệnh rất nguy
hiểm”; “Óc hẹp hòi-Ở trong Đảng thì không biết cất nhắc những người tốt, sợ
người ta hơn mình. Ở ngoài Đảng thì khinh người, cho ai cũng không cách mạng,
không khôn khéo bằng mình. Vì thế mà không biết liên lạc hợp tác với những
người có đạo đức tài năng ở ngoài Đảng”; "Óc quân phiệt quan liêu. Khi phụ
trách ở một vùng nào thì như một ông vua con ở đấy, tha hồ hách dịch, hoạnh
họe. Đối với cấp trên thì xem thường, đối với cấp dưới cậy quyền lấn áp";
"Ích kỷ, hủ hóa...".