Social Icons

Pages

Thứ Sáu, 5 tháng 7, 2019

MẸ!

Không đứa nào chào Mẹ tiếng là sao?
Giờ Mẹ yếu thăm được khi nào hay khi ấy
Rồi một ngày Mẹ không thể dậy! 
Thì chúng mày đến đón Mẹ nghe con!!!
Ngày Cha chúng mày đi thì mẹ vẫn còn son!
Mong chồng đến mỏi mòn đôi mắt
Và tin về ruột đau như cắt!
Cha hy sinh rồi nước mắt trào tuôn
Lấy niềm vui để lấp những nỗi buồn,
Mẹ nuôi dạy mấy đứa con khôn lớn
Mong tuổi xế sẽ có người hôm sớm
Lúc ốm nằm có đứa mớm miếng cơm...
Rồi đất nước lại chịu cảnh đạn bom
Nối tiếp Bố Lại tiễn con ra trận
3 lần tiễn là 3 lần đau ngất
Kỷ vật về, Mẹ lại mất các con....
Sớm tối ngồi Mẹ cứ hỏi đầu non
Sao Mẹ khổ cả chồng con ngã xuống?
Ngày ngày trải lệ dài ra mặt ruộng
Để đêm về trong trống rỗng đớn đau
Tự đáy lòng Mẹ không trách các con đâu

Đối Với Mẹ thì chúng mày bất hiếu
Nhưng với Nước chúng mày tròn chữ Đạo
Ngã xuống rồi áo nhuộm đỏ cờ bay
Mẹ cũng vui vì với non sông này
Chồng, con Mẹ góp trang dày lịch sử!
Cũng biết sẽ chẳng ai quên quá khứ
Bởi trong hoà bình vẫn còn giữ những niềm đau!
Hôm nay đến để Mẹ con có nhau...
Khói hương bụi làm Mẹ lau nước mắt!
Mẹ ơi! Mẹ là Việt Nam son sắt!
Nỗi đau Người mãi mãi nỗi đau chung....
(HÀ NHUNG/Trường SQCT)

1 nhận xét: