“Tự
diễn biến” là một trong những mục tiêu cơ bản và hết sức nguy hiểm, đã được chủ
nghĩa đế quốc sử dụng từ nhiều thập kỷ trước để chống phá các nước xã hội chủ
nghĩa. Bằng thủ đoạn chống phá tạo sự chuyển hóa từ bên trong và bên trên, chủ
nghĩa đế quốc đã thành công trong việc xóa bỏ chế độ xã hội chủ nghĩa ở Liên Xô
và một số nước Đông Âu. Thực tế đã cho thấy “tự diễn biến” trước hết và chủ yếu
là về tư tưởng chính trị. Khi tư tưởng có vấn đề thì trong hoạt động dễ nảy
sinh tiêu cực; nếu lĩnh vực tư tưởng chính trị bất ổn thì các lĩnh vực khác
như: Kinh tế, văn hóa, giáo dục, thậm chí cả quốc phòng – an ninh khó có khả
năng và điều kiện phát triển lành mạnh. Một khi tư tưởng chính trị chệch hướng,
thì sẽ làm cho bộ máy Đảng và Nhà nước bị chia rẽ và nguy cơ tự sụp đổ của thể
chế chính trị là điều khó tránh khỏi.
Bài
học từ sự tan rã của Liên Xô và các nước XHCN ở Đông Âu cho thấy, nếu không chủ
động phòng ngừa từ trước, ngăn chặn từ xa thì cán bộ, đảng viên và quần
chúng nhân dân sẽ bị tác động, bị phân hóa, tạo ra những hiệu ứng tiêu cực về
mặt tư tưởng, tâm lý và hệ quả của việc chủ quan, mất cảnh giác với những thủ
đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” là không lường hết được. Trong những năm qua, tùy
từng đối tượng và phạm vi tác động mà chủ nghĩa đế quốc và các thế
lực thù địch sử dụng thủ đoạn, nội dung, hình thức và phương pháp thúc đẩy “tự
diễn biến”, “tự chuyển hoá” khác nhau, nhưng chúng luôn đặt trọng tâm thúc đẩy
“tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” vào cơ quan lãnh đạo cao nhất của Đảng và Nhà
nước, Quốc hội, Chính phủ. Bởi đó là nơi hoạch định ra đường hướng, chủ trương,
chính sách của đất nước. Khi đường hướng không chuẩn thì sự chệch hướng của đất
nước là khó tránh khỏi. Khi đường lối, chủ trương không vì cuộc sống, lợi ích
của nhân dân thì niềm tin của quần chúng đối với Đảng, với Nhà nước, với chế độ
sẽ bị xói mòn.
Trên
thực tế, trong nội bộ các tổ chức đảng, cơ quan Nhà nước hiện nay có
một bộ phận cán bộ, đảng viên suy thoái về tư tưởng, chính trị, phai nhạt lý
tưởng cách mạng, thiếu niềm tin vào sự lãnh đạo của Đảng, vào con đường đi lên
và công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội. Có một số cán bộ, đảng viên trước đây
đã từng giữ cương vị, trọng trách trong các cơ quan đảng, chính quyền, nay có
những ý kiến lệch lạc, nhìn nhận, phê phán lịch sử thiếu khách quan, toàn diện;
đòi đa nguyên, đa đảng theo mô hình dân chủ phương Tây; cổ súy
cho những mô hình xa rời thực tiễn Việt Nam v.v… Những biểu hiện suy thoái về
tư tưởng chính trị nêu trên, cùng với những yếu kém, bất cập trong công tác
quản lý xã hội và phát triển kinh tế chậm được khắc phục dẫn tới tình trạng
trong nội bộ Đảng xuất hiện những ý kiến khác nhau về một số vấn đề cơ bản liên
quan đến đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước, ảnh hưởng tới
sự thống nhất về tư tưởng và hành động trong cán bộ, đảng viên, công nhân, nông
dân, trí thức, ảnh hưởng tới sự đồng thuận trong xã hội. Tình trạng trên nếu
không được khắc phục kịp thời, triệt để sẽ tạo nên quá trình “tự diễn
biến”, “tự chuyển hóa” cả về tư tưởng và hành động, tạo ra những nguy cơ rất
khó lường.
Để
chống lại thủ đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” của chủ nghĩa đế quốc và các thế lực
thù địch cần giữ vững và tăng cường khả năng đề kháng trong nội bộ. Xây
dựng các tổ chức vững mạnh, mọi thành viên trong tổ chức có khả năng đề kháng
tốt chính là cơ sở để ngăn ngừa tác động từ bên ngoài. Mọi âm mưu, thủ
đoạn thúc đẩy “tự diễn biến” của các thế lực thù địch sẽ bị vô hiệu hóa, nếu
nội bộ đất nước, nội bộ Đảng, Nhà nước, hệ thống chính trị vững mạnh. Theo đó,
đòi hỏi phải kết hợp chặt chẽ giữa “xây” và “chống”. Hệ thống chính trị, nhất
là Đảng và Nhà nước, Quốc hội, Chính phủ phải được thường xuyên chăm lo xây
dựng thực sự vững mạnh. Cuộc đấu tranh chống tệ quan liêu, tham nhũng, lãng phí
phải được tăng cường, kiên quyết loại bỏ những con “sâu mọt” ra khỏi bộ máy cơ
quan Đảng, Nhà nước, làm trong sạch các tổ chức đảng, bộ máy chính quyền; đẩy
mạnh đấu tranh trên lĩnh vực tư tưởng văn hóa, lý luận, bảo vệ nền tảng tư
tưởng của Đảng.
Việc
tăng sức đề kháng, chủ động ngăn chặn, phòng ngừa phải kết hợp chặt chẽ với chủ
động tiến công làm thất bại những mưu đồ đen tối, những thủ đoạn thâm độc, xảo
quyệt của các thế lực thù địch thì hiệu quả đấu tranh sẽ không cao, kẻ thù sẽ
có thời cơ và điều kiện để tổ chức chống phá quyết liệt hơn. Khi
ấy, việc phòng ngừa, ngăn chặn có tích cực, chủ động đến đâu vẫn khó đánh bại.
Kết hợp chặt chẽ giữa chủ động ngăn chặn, phòng ngừa từ xa với chủ động tiến
công làm thất bại âm mưu và ý đồ chống phá của các thế lực thù địch từ trong
“trứng nước”, từ nơi sinh phát là phương châm đúng đắn, thể hiện rõ tư tưởng
cách mạng tiến công trong chỉ đạo cuộc đấu tranh phòng, chống “Diễn biến hòa
bình” của Đảng ta. Yêu cầu cơ bản khi thực hiện phương châm này là, cùng với
tích cực, chủ động giữ vững ổn định bên trong, phòng ngừa, ngăn chặn các tác
động tiêu cực từ phía các thế lực thù địch, cần phải tích cực, chủ động tổ chức
các cuộc phản công, tiến công bằng nhiều hình thức, qui mô, lực lượng, trên
nhiều lĩnh vực nhằm làm giảm sức chống phá, tiến tới đánh bại chiến lược “Diễn
biến hòa bình” của các thế lực thù địch, bảo vệ được mình.
Bài viết rất ý nghĩa
Trả lờiXóa