Hello Việt Nam!
Kết thúc chuỗi ngày phập phồng lo lắng bằng một hành trình vạn dặm của cả một tập thể.
Đại sứ quán túc trực 24/7 mỗi ngày.
Thấy cái group im im thì lại vào "tám chuyện" cùng mọi người. Các tin nhắn thăm hỏi, gợi chuyện, trao đổi liên tục nhảy trên nhóm. 2h đêm tin nhắn của Đại sứ vẫn còn nhắn mọi người an lòng. Đêm hôm qua cả ĐSQ Việt Nam ở TQ thức cùng cả nhóm. Cập nhật từng bước chân. Gọi điện thoại động viên mn từ ngày 23.1 đến hôm nay.
Anh chị em vốn không quen không biết nhưng xông xáo hỗ trợ, giúp đỡ nhau đủ thứ. Mỗi lần tụt mood lại thay phiên kéo nhau lên.
Mỗi bước chân là khử trùng triệt để. Từ lúc lên máy bay đến khi vô khu cách li thay đồ bảo hộ liên tục, rửa tay, xịt hành lí.
Cảm ơn vì sự chu đáo và nghiêm túc của các cơ quan chức năng từ khâu liên kết, bảo trợ, di tản, cách li đều làm cho mn thật sự thấy được sự chuyên nghiệp và không bị "tủi thân".
Tạm thời cách li 14 ngày để thực hiện trách nhiệm cộng đồng và giữ sức khoẻ cho chính bản thân. Bv nơi cách li thật sự sạch sẽ, rộng rãi, thoáng mát, nắng tràn vô tận giường thật khiến người ta hoan hỷ.
Mừng chúng ta đã về an toàn, vui vẻ và bình an hơn những gì chúng ta mong đợi.
Biết ơn về tất cả sự hỗ trợ từ phía ĐSQ, TTg, các cơ quan ban ngành, VNA , BV cũng như người thân bạn bè đã bên cạnh Nui tự bữa giờ.
Một lời không nói hết!
À, lần đầu tiên nhìn thấy Búp sen vàng dưới lá cờ nước mà xúc động dễ sợ.
Tác giả bài viết này là em Nguyễn Thị Ngọc Nui.
Mọi thứ trên đời sẽ vẹn tròn chỉ cần có một niềm tin.
Việt Nam sẽ không bỏ ai lại phía sau, Việt Nam muôn năm
Trả lờiXóa