Trước hết, tôi có một vài tâm sự với Giáo sư Nguyễn Đình Cống: Cách đây tròn 30 năm, lớp sinh viên đại học chúng tôi được thầy trực tiếp giảng dạy, ai cũng biết đến tiếng tăm của Giáo sư Nguyễn Đình Cống ở Trường Đại học Xây dựng. Một người thầy có trình độ về khoa học vật liệu xây dựng bê tông cốt thép từng được đào tạo ở nước ngoài, luôn được sinh viên kính trọng, ngưỡng mộ, ai cũng muốn được làm học trò của thầy.
Thế nhưng, đúng vào dịp Đảng ta kỷ niệm 86 năm ngày thành lập (3/2/1930 – 3/2/2016), tôi đọc được những chia sẻ của Giáo sư Nguyễn Đình Cống trên mạng xã hội với cái gọi là “thông báo từ bỏ Đảng”, tôi giật mình với cái tên “Giáo sư Nguyễn Đình Cống”. Đọc đi đọc lại cái “thông báo” đó mà lòng tôi nhói đau khi biết tác giả của nó lại chính là Giáo sư Nguyễn Đình Cống mà tôi và lớp sinh viên ngày ấy luôn ngưỡng mộ và kính trọng hết mực. Tôi không tin đó là sự thật, nhưng qua bạn bè và mọi người cho biết, tôi vô cùng thất vọng, không hiểu “ma xui quỷ dẫn lối” thế nào mà người thầy đáng kính của tôi lại trở thành người như vậy. Công khai chống Đảng, phủ nhận chủ nghĩa Mác – Lênin, phủ nhận thành quả cách mạng dưới sự lãnh đạo của Đảng, xuyên tạc sự thật và trở thành kẻ vô ơn bạc nghĩa, làm mất đi hình ảnh của một người thầy đáng kính ngày xưa.