Cụ thể, theo các thế lực thù địch, phản động, “Quân đội tham gia phát triển sản xuất chỉ phù hợp với thời chiến, khi điều kiện khó khăn. Hiện nay kinh tế đất nước đã phát triển, Quân đội không nên tham gia làm kinh tế để tập trung bảo vệ Tổ quốc”; “Quân đội không cần thiết phải lao động sản xuất vì đã được ngân sách Nhà nước bảo đảm”… Với góc nhìn phiến diện, chúng cho rằng, việc duy trì các nhà máy sản xuất hàng quốc phòng của Quân đội là “vừa đá bóng, vừa thổi còi”, do “lợi ích nhóm chi phối”. Nguy hiểm hơn, các thế lực thù địch, phản động còn cố tình đánh đồng một số hạn chế, vi phạm trong quản lý đất quốc phòng hay những tồn tại, sai phạm ở số ít doanh nghiệp Quân đội với bản chất, ý nghĩa việc Quân đội tham gia phát triển sản xuất, xây dựng kinh tế đất nước. Từ đó “đề xuất”: “Quân đội chỉ nên tập trung vào huấn luyện”; “Quân đội không nên tổ chức lao động sản xuất”; “Không nên kết hợp kinh tế với quốc phòng”; …