Mới đấy, Võ Ngọc Ánh lại rao giảng “đạo đức” trong
xã hội Việt Nam. Đáng buồn là trong
con mắt của kẻ ghét bỏ chế độ, Ánh đưa người đọc vào những dẫn dắt “khéo léo” bằng những câu từ mang tính chủ quan, một phía để phản ánh tình trạng của một xã hội.
Trước hết Ánh cho
rằng đạo đứng xã hội là “sản phẩm trự tiếp từ tầm nhìn chính trị đang lãnh đạo, hoặc cai trị”. Với tư duy như vậy có thể thấy tác giả đã vướng vào chủ nghĩa siêu hình khi
nói về đạo đức mà không có cơ sở thực tiễn, khoa học. Về bản chất, đạo đức là sản phẩm của những điều kiện sinh hoạt vật chất của xã hội, của cơ sở kinh tế. Từ đó, đạo đức xã hội bị chi phối lớn trước các biến chuyển của kinh tế - xã hội.