Chủ tịch Hồ Chí Minh
đã cống hiến cả cuộc đời cho sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải phóng con
người. Mỗi lời nói, hành động của Người đều hướng tới lợi ích thiết thực của
con người, hướng tới sự hài hòa giữa con người, xã hội với thiên nhiên, trong
đó việc bảo vệ môi trường sinh thái cũng không nằm ngoài mục đích đó. Quan điểm
của Chủ tịch Hồ Chí Minh về vấn đề bảo vệ môi trường sinh thái được thể hiện rõ
thông qua đời sống sinh hoạt của Người, những bài viết, bài nói, những phong
trào, những lời khuyên răn đối với nhân dân, cán bộ. Đến cuối đời, trong những
lời dặn dò trong Di chúc, Bác cũng không quên đề cập đến vấn đề bảo
vệ môi trường sinh thái.
Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh thường xuyên quan tâm đến
vấn đề trồng cây và bảo vệ môi trường sinh thái. Năm 1947, khi nước nhà mới
giành độc lập, trong tác phẩm “Đời sống mới” (bút danh Tân Sinh), Chủ tịch Hồ
Chí Minh đã nêu hai phương diện của môi trường là môi trường tự nhiên và môi
trường xã hội. Về môi trường tự nhiên, Người viết: “về vệ sinh, đường xá phải
sạch sẽ. Ao tắm giặt, giếng nước uống phải phân biệt và chăm sóc cẩn thận.
Những ao hồ không cần thì lấp đi, cho đỡ muỗi. Phải có cầu xia chung, hoặc cầu
xia riêng từng nhà. Đã khỏi hôi thối, ruồi nhặng, lại có phân tốt”(1).