Năm 1945, vừa giành được chính quyền, Chủ tịch
Hồ Chí Minh đã chỉ ra những căn bệnh, trong đó có bệnh kiêu ngạo, vác mặt “quan
cách mạng”, coi khinh dân chúng, coi thường dư luận. Đi vào sự nghiệp kháng
chiến, kiến quốc, công việc của toàn dân càng phải coi trọng mối liên hệ với
dân chúng.
Phải lắng tai nghe ý kiến của đảng viên, của
nhân dân, của những người “không quan trọng””, không “ngồi trong phòng giấy mà
viết kế hoạch, ra mệnh lệnh”. Chủ tịch Hồ Chí Minh cho rằng, lãnh đạo là công
việc lớn lao của Đảng, quyết định đến thành bại của cách mạng. Lãnh đạo như vai
trò cầm lái, dẫn đường.