Gia đình tôi ở tại một căn hộ tầng 16 tòa chung cư mới xây ở Quận Nam Từ Liêm.
Ra Tết, vợ chồng tôi chọn ngày chủ nhật mời nhóm bạn thân tới nhà, gọi là uống chén rượu xuân với gia đình, nhưng kỳ thực, cả chủ và khách đều muốn nhân những ngày sau Tết chưa mấy bận rộn để hàn huyên.
11 giờ, tôi đón khách ở sảnh tầng 1.
Đang tay bắt mặt mừng, một người bạn bỗng thì thào: Này ông, có người Trung Quốc ở đây à?
Tôi hơi ngạc nhiên. Nhưng rồi chợt hiểu khi thấy bạn tôi dè dặt nhìn người đàn ông cao, to, mắt một mí, trong bộ đồ thể thao, cũng đang bước vào.
Thì ra, anh ta sợ lây Corona.
Hôm đó, dịch Corona (nay gọi là Covid-19) đã có ở TQ, nhưng chưa khốc liệt như bây giờ. Thông tin có, nhưng thưa thớt. Và nhìn chung, nó có vẻ chưa thành chuyện thật sự cần quan tâm nhiều. Nhưng có lẽ làm truyền thông, quá thạo tin nên bạn tôi cảnh giác.
Tôi vỗ vai, nói khẽ: Yên tâm đi. Cậu kia không phải Trung Quốc, mà là Hàn Quốc, thuê căn hộ sát căn hộ nhà tôi mà.
Mặt anh bạn tôi giãn ra, hết lo lắng: Hàn thì OK.